Thưởng trà, trông trăng vào mỗi dịp trung thu đối với mình là một nghệ thuật. Nghệ thuật thưởng thức bánh trung thu nhìn thì đơn giản nhưng hết sức cầu kỳ giống như tầng tầng lớp lớp ý nghĩa mà nó chứa đựng.
Hương vị bánh trung thu đưa mình quay ngược về ký ức tuổi thơ, thời còn rước đèn quanh xóm. Hồi đó trong túi ngoài bánh trung thu ra còn rất nhiều các loại bánh ngọt khác, tất cả đều ngọt ngào.
Giờ đã hơn 40 mùa trung thu đi qua, mình thưởng thức bánh trung thu theo một cách tao nhã hơn. Đó là một miếng bánh trung thu truyền thống, một ấm trà nóng, người thân quây quần bên nhau dưới ánh trăng tròn rằm tháng Tám, đâu đó văng vẳng tiếng bài hát “Thằng cuội” nghe thật ấm lòng.
Cắn một miếng bánh ngọt lịm rồi uống ngụm trà có vị chát chát ngay đầu lưỡi. Vị trà chát đúng là để làm dịu vị ngọt bánh trung thu nhưng không hẵn chỉ có thế, cái hậu ngọt sau khi uống trà là thứ ta cần tĩnh tâm lại để cảm nhận. Thế mới ra cái chất của Tết Trung Thu theo quan niệm của riêng mình – Tết đoàn viên là đầm ấm, thư thả, an yên và đầy thi vị.
“Bóng trăng trắng ngà
Có cây đa to
Có thằng Cuội già
Ôm một mối mơ
Lặng im ta nói Cuội nghe
“Ở cung trăng mãi làm chi?”
Bóng trăng trắng ngà
Có cây đa to
Có thằng Cuội già
Ôm một mối mơ”
Tất cả cảm xúc:
5757
3 lượt chia sẻ
Thích
Bình luận
Sao chép
Chia sẻ